Tôi nghĩ, thay vì ngồi đó tụm 5 tụm 7 xì xào cách chi tiêu của tôi, các ‘bà cô’ nên tập trung kiếm tiền nhiều hơn, để họ cũng có thể thoải mái chi tiêu như tôi vậy.
Tôi 24 tuổi, một nhân viên văn phòng có nhiều điểm tương đồng với nhân vật trong bài viết Lương 7 triệu/tháng nhưng ngày nào tôi cũng chi gần 200 nghìn uống cà phê.
Trong bài viết đó, nhân vật kể về việc bản thân chi 180.000 đồng/ngày cho việc “cà phê cà pháo” và nhận được rất nhiều ý kiến khác nhau của mọi người.
Ngoài những bình luận tích cực như “làm được, tiêu được” hay “một người trẻ biết hướng đến cuộc sống chất lượng”, thì có rất nhiều người chỉ trích nặng nề.
“Phông bạt thì trước sau cũng vào bẫy tín dụng cả thôi; trưởng giả học làm sang; lớp trẻ giờ thật khác xưa; tiêu xài vậy rồi lại ngồi hỏi bao giờ mua được nhà…”, là những bình luận tiêu cực dưới bài viết.
Nhiều Gen Z cho rằng ngồi cà phê sang giúp công việc dễ sáng tạo hơn.
Tôi nhận ra một điều rằng, hình như mọi người đang đánh giá quá thấp thế hện GenZ chúng tôi. Tôi cũng có công việc chính lương 8 triệu đồng/tháng, nhưng thêm một công việc phụ – là thu nhập chính.
Mỗi dự án cho công việc phụ của tôi, không quá khó để kiếm khoảng 20 -50 triệu đồng, nhưng đòi hỏi sự sáng tạo và chất lượng cực kỳ cao. Vài tháng tôi lại nhận một dự án như vậy.
Để làm tốt công việc sáng tạo ngoài giờ của mình thì cớ gì tôi không được bỏ ra 100 nghìn đồng cho sở thích cá nhân. Chưa kể đến, sở thích ngồi quán sang ngoài việc cà phê hợp vị, thì không gian ở đó rất phù hợp để tôi sáng tạo những ý tưởng. “Đắt xắt ra miếng”, muốn có không gian đẹp đẽ, yên tĩnh, không chen lấn thì dĩ nhiên phải trả giá cao hơn bình thường.
Có thể mọi người sẽ nghĩ, có công việc tự do thu nhập tốt như vậy tại sao vẫn chấp nhận công việc chính với mức lương chỉ 8 triệu đồng/tháng? Tôi xin trả lời luôn, đó là dù tôi cũng có phần cá tính, đang phấn đấu bỏ ngoài tai mọi lời bàn tán nhưng vẫn chưa làm hẳn được. Giờ ít nhiều cũng có “mác” là người có công việc ổn định, thế mà việc ăn uống của tôi đã bị soi mói đến vậy. Tới lúc tôi nghỉ việc, chẳng phải mọi người sẽ đổ xô nói thất nghiệp còn đua đòi xài hoang hay sao?!
Đối với gia đình tôi, ba mẹ và anh chị đều thừa nhận rằng tôi thông minh, sáng tạo và tự chủ sớm. Tôi có cá tính nhưng không bao giờ đi quá khuôn khổ, ra đường không hỗn hào với ai, về nhà luôn lễ phép với mọi người. Nhiều lúc tôi nghĩ, chỉ cần thế là đủ, mặc kệ lời dèm pha. Nhưng, thật quá khó để làm được điều đó.
Đôi lúc tôi chỉ ao ước rằng, mọi người, nhất là những “bà cô” suốt ngày chê bai những Gen Z như tôi, thay vì ngồi đó soi xét thì nên tập trung làm việc kiếm tiền, để cũng có thể thoải mái chi tiêu như tôi chúng vậy. Họ không kiếm tiền giỏi, không đồng nghĩa chúng tôi cũng thế.
Họ chỉ kiếm được khoảng chục triệu đồng mỗi tháng, dĩ nhiên họ phải thắt chặt chi tiêu. Đó là do họ chưa thực sự cố gắng, hoặc năng lực chỉ có thế. Vậy tại sao chúng tôi kiếm được nhiều hơn gấp 3, thậm chí gấp 5 gấp 7, chúng tôi lại không được phép thưởng cho bản thân dù chỉ là ly cà phê 100 nghìn đồng?
Điều cốt lõi tôi muốn nói với những người suốt ngày “ném đá” vào cách chi tiêu của GenZ là, thay vì chỉ trích, thì hãy xem họ kiếm được bao nhiêu. Còn đối với những người đang ép mình phải hà tiện, thì thay vì tiết kiệm, hãy cố gắng kiếm thật nhiều tiền để có cuộc sống thoải mái hơn.
Chúng tôi tiêu xài từ tiền mà chúng tôi làm ra, nếu nhìn tích cực, chúng tôi còn góp phần cho sự phát triển của kinh tế đấy chứ!
Theo VTC