Ca sĩ Cẩm Ly trải lòng như vậy. Chuỗi live show online “Tuyệt phẩm trữ tình xưa và nay” trên kênh YouTube cá nhân của Cẩm Ly (Cẩm Ly Official) không trở thành “tâm chấn” như nhiều ca sĩ trẻ khác nhưng lại có nhiều ý nghĩa đặc biệt…
Phóng viên: Ca sĩ Cẩm Ly cũng tham gia vào cuộc chiến “live show online” thời thượng. Điều đó cho thấy một Cẩm Ly vẫn nhanh nhạy với thời cuộc đấy chứ?
– Ca sĩ CẨM LY: Tôi loay hoay với công nghệ. Chỉ cách đây chưa đầy năm, tôi còn chẳng biết Facebook là gì thì nói gì đến việc xây dựng một kênh YouTube cho riêng mình. Không phải tôi không thèm “đếm xỉa” đến sự phát triển của nền tảng công nghệ số như mọi người vẫn chọc ghẹo tôi đâu. Chỉ là, tôi không chạy kịp. Đâu còn nhanh nhạy theo thời đại như cái tuổi đôi mươi, thấy gì cũng phải mày mò cho biết với xu hướng. Hơn nữa, cuộc sống cũng đầu tắt mặt tối với chuyện con cái, gia đình. Quay qua quay lại đã hết ngày.
Sau đau khổ vật vã, tuyệt vọng…
Sau 3 năm gần như không hát vì bệnh viêm xoang khiến chị mất giọng, chuỗi live show online “Tuyệt phẩm trữ tình xưa và nay” như lời khẳng định cho sự tái xuất của Cẩm Ly theo quy luật: “Sau cơn mưa, trời lại sáng”?
– Gần đây, tôi chính thức trở lại với nhiều lời mời diễn. Vui lắm vì khá lâu rồi, tôi mới có điều kiện để biểu diễn nhiều như xưa. Nhưng vì dịch Covid-19, sô diễn bị hủy hết. Khán giả mong đợi gửi yêu cầu, mình thì háo hức, chúng tôi mới suy nghĩ hay bây giờ theo giới trẻ, làm live show online. Vừa được đến với khán giả, mình lại được hát như ý nguyện. Thế là chúng tôi lao vào làm. Cái gì mới cũng khó khăn ở giai đoạn ban đầu. Vất vả nhưng vui.
Ca sĩ Cẩm Ly Ảnh: CƯỜNG NGUYỄN
Có thể nói đây là sự “tái sinh” nghề hát của chị?
– Hạnh phúc lắm vì cuối cùng mình lại được đứng trên sân khấu. Nói thật, quãng thời gian 3-4 năm chiến đấu với căn bệnh viêm xoang rồi mất giọng, mọi cung bậc cảm xúc tôi đều trải qua. Đau khổ vật vã, tuyệt vọng khi nhận thấy giọng hát của mình bị đục, nghẹt, khàn đặc, không còn trong trẻo như xưa và tình trạng này ngày càng diễn biến xấu hơn. Đông, tây y tôi đều chữa trị, ai mách mẹo gì tôi cũng thử với hy vọng bệnh mau khỏi. Tôi đã mất hết hy vọng rồi lại kỳ vọng, từng vỡ òa hạnh phúc rồi suy sụp vì hôm qua giọng đã trong trẻo lên thì vài ngày sau lại khàn đục. Bây giờ bệnh đã khỏi, cũng không biết nhờ phương pháp nào nữa. Cuối cùng, mọi thứ cũng ổn. Giọng hát của tôi đã hồi phục và có thể đi hát trở lại.
Hát trở lại, hẳn chị cũng chuẩn bị nhiều dự án để ra mắt khán giả?
– Mùa này, không ai làm gì được cả, tôi cũng thế. Chúng tôi (ca sĩ Cẩm Ly cùng chồng – nhà sản xuất, nhạc sĩ Minh Vy – PV) đã chuẩn bị cho live show “Tự tình quê hương” tiếp theo, vì không chỉ chúng tôi mà cả khán giả cũng mong đợi. Nhưng tình hình này, tôi cũng chưa biết đến khi nào mới có thể làm được. Thế nên, chúng tôi đã quyết định thực hiện dự án âm nhạc trực tuyến “Tuyệt phẩm trữ tình xưa và nay”, tạm gọi là dự án nối dài của chuỗi live show “Tự tình quê hương” trước đây. Bản thân ông xã sau khi thấy giọng hát của vợ mình hồi phục cũng muốn làm một sản phẩm nghệ thuật gì đó cho tôi. Sau nhiều ngày suy nghĩ, cả hai nảy ra ý tưởng liên kết các bài hát boléro quen thuộc và đặc sắc thành các liên khúc và dự án trên ra đời.
Chúng tôi cũng đầu tư kinh phí cho “Tuyệt phẩm trữ tình xưa và nay” lên đến tiền tỉ. Dự án không chỉ đem lại không khí mới mẻ cho dòng nhạc mình đang theo đuổi và bản thân thấy có cảm xúc mới khi hát lại các ca khúc thành công của mình. Những bản hòa âm, phối khí mới hoàn hoàn ít nhiều cũng tạo nên sự thú vị cho Cẩm Ly ngay từ trong phòng thu.
Chị có niềm tin chuỗi live show online này sẽ thắng không?
– Thắng chứ, ít nhất là Cẩm Ly đã thắng khi được hát trở lại rồi. Còn những chuyện khác không nghĩ đến nhiều vì tính ra kênh của tôi sinh sau đẻ muộn. Tôi mới bắt đầu trong khi người ta đã làm từ lúc nào. Cái tôi có được là sự ủng hộ của lượng khán giả trung thành của mình từ trước đến nay. Với tôi, như vậy cũng ổn lắm rồi. Còn mọi thứ khác, ắt sẽ có an bài, chỉ cần mình cố gắng và tận tâm.
Chưa bao giờ chán nghề
Hỏi thật, ở tuổi này, chị còn nhiều đam mê với ca hát như thuở nào?
– Đam mê chính là động lực đưa tôi đến với ca hát và cũng chính là sợi dây níu giữ tôi lại với nghề này. Ở tuổi này, gần 30 năm ca hát, nếu nói đam mê ca hát vẫn cuồn cuộn trong người là nói dối. Làm nghệ thuật và là một nghệ sĩ, mọi thứ phụ thuộc vào cảm xúc ghê lắm. Mà con người thì bị chi phối nhiều thứ nên làm gì có việc đam mê cứ hừng hực cháy bỏng như thuở ban đầu. Có hôm tôi lên sân khấu tràn đầy năng lượng nhưng cũng có lúc hát như một cái máy. Ca hát, với tôi đã là nghiệp và chẳng ai có thể bỏ được nghiệp của mình. Thế nên, để giữ đam mê, nhiều lúc tôi cũng phải tập luyện để giữ hay tìm cảm xúc đủ để “cháy” với những ca khúc của mình.
Có bao giờ chị thấy chán nghề chưa?
– Khi coi ca hát là nghề, bạn có thể bị sự hào quang nào đó ám ảnh và lôi kéo. Nhưng một khi đã trở thành nghiệp, mình có trách nhiệm với nó. Nó có thể không còn mang đến hào quang như mình muốn nhưng luôn cho mình cảm thấy có trách nhiệm vô hình và luôn muốn hoàn thành. Như tôi đã nói, không phải lúc nào cảm xúc của mình cũng tràn đầy. Điều đó có nghĩa những cuộc chạy sô không còn làm cho mình hào hứng.
Nhưng khi đã chọn xuất hiện trong một chương trình biểu diễn nào đó, điều mình mong muốn làm là sự trọn vẹn. Nói thật là khi tự cảm thấy hôm nay biểu diễn không như ý, hát một ca khúc mà bản thân không “đã”, mình cảm thấy bứt rứt hay nói một cách chính xác là buồn ghê gớm. Nhiều lúc chỉ ước có cỗ máy quay ngược thời gian để mình được hát lại, để ca khúc được hoàn hảo nhất. Nói điều đó để khẳng định tôi chưa bao giờ chán nghề, chỉ có chán chính mình. Tôi luôn tâm niệm một lần hát chưa tới là một lần tôi lầm lỡ. Tôi luôn cố gắng hạn chế điều ấy mỗi ngày.
Nhưng Cẩm Ly được công chúng yêu mến bởi cảm xúc thể hiện trong từng ca khúc chứ không hẳn là đòi hỏi giọng ca xuất sắc, nổi trội?
– Điều đó đúng. Tôi cũng tin rằng ở công việc ca hát, cảm xúc chính là lợi thế mà không phải ai cũng có được. Với tôi, âm nhạc là phương tiện, sợi dây gắn kết người hát và người nghe. Chẳng phải những gì “từ trái tim đến trái tim” sẽ bền vững hay sao?
Thị trường âm nhạc hiện nay khó “có đất” cho những ngôi sao thế hệ trước “dụng võ”, chị có thấy vậy không?
– Với tôi, mỗi ngôi sao sẽ có một cái đỉnh, giống như nóc nhà vậy. Nếu đã có được cái đỉnh đó rồi, bạn cố gắng để chinh phục đỉnh khác là điều cực kỳ vô lý. Hơn nữa, cái đỉnh khó đến nhất là tình yêu của người hâm mộ trung thành với mình chứ không phải làm sao để luôn là ngôi sao hàng đầu không ai vượt qua mặt hay là ca sĩ có thù lao cao ngất ngưởng. Tôi không có nhu cầu hơn ai, chỉ mong làm tốt nhất công việc của mình. Chỉ việc đó thôi cũng chưa hẳn là dễ dàng.
Cuộc sống đơn giản
Nhiều lúc tôi nghĩ không hiểu sao mình lại có thể theo nghệ thuật được khi bản thân sợ đám đông, không thích ồn ào. Tính ra, nhà tôi có lẽ Minh Tuyết là người thích hợp làm nghệ thuật nhất vì cô ấy mạnh mẽ lắm. Nói vậy để khẳng định tôi không quan tâm lắm và ít biết chuyện showbiz dù tôi là người trong đó. Xong việc là tôi lại lao ngay về nhà vì còn nhiều việc nhà tôi muốn làm. Ai rồi cũng mong muốn một cuộc sống bình an, sự bình an đến từ bên trong con người họ. Tôi cũng vậy, chỉ là bây giờ con cái còn nhỏ nên chưa có được điều đó thôi. Nhưng cũng dành chút thời gian cho mình vui thú điền viên, trồng cây, trồng rau… Vui lắm. Cuộc sống của tôi, đơn giản vậy thôi.
Theo NLĐ