Dưới thời James Gunn, khán giả bắt gặp một Siêu nhân rất khác. Phim không thể hiện những chiến công siêu phàm, mà đi tìm bản sắc rất gần gũi, rất ‘con người’ của Superman.


Là phát súng mở màn cho vũ trụ điện ảnh DC dưới thời James Gunn, Superman mang theo nhiều kỳ vọng song cũng chẳng ít hoài nghi. Không chỉ bởi nhân vật là một trong những biểu tượng lớn nhất của văn hóa đại chúng, mà vì hãng phim này còn đang ở thời kỳ đầy khó khăn, sau nhiều tác phẩm nối gót thất bại.
Trong bối cảnh khán giả đại chúng dần mệt mỏi vì các vũ trụ điện ảnh siêu anh hùng bị vắt kiệt ý tưởng, hình tượng người đàn ông thép bỗng trở thành phép thử mạo hiểm mà đầy thú vị. Rằng liệu một biểu tượng quen thuộc còn có thể “tái sinh”, theo cái cách chạm đến cảm xúc của thời đại? Mà tại đó, James Gunn, ở vai trò “kiến trúc sư trưởng” của DC, không chọn con đường dễ dàng khi mở đầu kỷ nguyên mới bằng một nhân vật mang nặng tính di sản.
James Gunn đã đúng
Câu chuyện của Superman mở ra từ nhiều năm trước, khi Kal-El được cha mẹ ruột gửi tới Trái Đất để thoát khỏi sự hủy diệt của hành tinh Krypton. Tại đây, cậu được nhận nuôi bởi một cặp vợ chồng loài người và có cái tên Clark Kent (David Corenswet). Có được sức mạnh phi thường từ Mặt Trời Vàng, cậu ra mắt với tư cách Siêu nhân khi trưởng thành, mặt khác vẫn giấu thân phận bằng danh tính một phóng viên tại một tòa soạn báo.
Sau khi Clark Kent cố can thiệp vào cuộc xâm lược của Boravia – một quốc gia đồng minh Mỹ, vào nước láng giềng Jarhanpur, cậu trở thành cái gai trong mắt Lex Luthor (Nicholas Hoult), một thiên tài công nghệ đã bí mật tuồn vũ khí cho Boravia. Thực chất, gã cùng đồng đội đã ấp ủ một âm mưu hạ bệ Siêu nhân từ rất lâu. Đánh cắp được thông tin từ Pháo đài cô đơn, Lex lan truyền thông tin Superman tới hành tinh này để thống trị loài người, “gieo hạt giống” của mình khắp nhân loại yếu đuối. Đây vốn là lời cuối cùng mà cha mẹ ruột Siêu nhân nhắn nhủ khi đưa con tới Trái Đất, song vì một trục trặc nên anh không hề hay biết.
Bỗng trở thành “tội đồ”, người đàn ông thép bị cả thế giới quay lưng và hắt hủi, bị vùi dập, tẩy chay bởi chính những con người mà anh từng ra sức bảo vệ. Superman mạnh mẽ hôm nào giờ đây lại cô độc, trở nên rối bời, mất phương hướng và yếu đuối hơn khi nào hết.

Superman là dự án mở màn của vũ trụ điện ảnh DC dưới thời James Gunn.
Dưới bàn tay James Gunn, khán giả bắt gặp một Siêu nhân rất khác. Phim không tập trung vào những chiến công siêu phàm hay sức mạnh vượt trội của người đàn ông thép, mà đi tìm những giá trị bản sắc rất gần gũi, rất “con người” của anh chàng đến từ hành tinh Krypton. Bị nhấn chìm trong sự phẫn nộ, quay lưng của nhân loại, Clark Kent phải đối mặt với những câu hỏi về ý nghĩa tồn tại, về việc thực hiện công lý và bảo vệ thế giới.
Đằng sau mọi khủng hoảng của Siêu nhân là bàn tay của Lex Luthor. Không ồn ào, không điên loạn như nhiều phiên bản trước, Luthor hiện ra với sự nguy hiểm rất thời đại: sở hữu sức mạnh thao túng truyền thông, có thể bóp méo sự thật và dẫn dắt công chúng theo cái cách gã muốn.
Không dừng lại ở âm mưu giữa hai phe đối đầu, Superman tiếp tục đào sâu hơn câu hỏi về bản ngã, khi bí mật về lời nhắn từ cha mẹ ruột của Siêu nhân bị hé lộ: Superman vốn được kỳ vọng sẽ trở thành người cai trị, không phải kẻ hy sinh. Lúc này, câu hỏi liệu nguồn gốc có quyết định con người, hay chính niềm tin và lựa chọn mới làm nên bản sắc tiếp tục trở thành nỗi trăn trở mà tác phẩm hướng tới.
James Gunn duy trì nhịp điệu phim hấp dẫn đáng ngạc nhiên. Superman cho thấy một sự thay đổi đáng kể trong phong cách của nam đạo diễn sinh năm 1966, cũng là phiên bản “lột xác” so với những gì tăm tối mà DCEU thể hiện trước đó. Vẫn là hình ảnh một người hùng với năng lực đặc biệt, nhưng Siêu nhân dưới thời Gunn mang lại cảm giác gần gũi, với những cảm xúc, phẩm chất cốt lõi của nhân vật bám sát nguyên tác kể từ lần đầu ra mắt trong ấn phẩm kinh điển Action Comics #1 của Jerry Siegel và Joe Shuster.
Đó là một Superman không phải thần thánh xa vời, mà cũng có những khoảnh khắc bối rối, dễ tổn thương, yếu đuối nhưng chưa bao giờ đánh mất tình yêu và lòng hướng thiện. Thay vì kể lại nguồn gốc của chàng người hùng mang logo chữ S, tác phẩm hướng ống kính vào hành trình đầy hy vọng của một Clark Kent được nuôi nấng từ vùng quê, được cha mẹ già tận tâm săn sóc, dạy dỗ. Người xem thấy được ở đó một cậu chàng lém lỉnh, lại cũng có khi ngây ngốc hay nóng tính, cũng bức xúc, phẫn nộ vì bất lực, cũng giận hờn, trẻ con khi lần đầu yêu…

Phim mang đến trải nghiệm mãn nhãn với nhiều cảnh quay đẹp, bùng nổ.
Bom tấn giải trí
Với kinh phí lên tới 225 triệu USD, Superman không thiếu những đại cảnh hoành tráng chiêu đãi khán giả. Các phân đoạn hành động được dàn dựng bài bản, hấp dẫn và mãn nhãn đậm chất James Gunn – người từng biến những kẻ lạc loài thành biểu tượng như trong Guardians of the Galaxy. Từ trận đánh ở biên giới Boravia đến cuộc tấn công trong lòng thành phố Metropolis, hay tại một chiều không gian bỏ túi do nhóm của Luther bí mật tạo ra, khán giả nhiều phen phải thảng thốt trước những thước phim hoành tráng, thỏa lòng các fan của dòng siêu anh hùng.
Phần hình ảnh, kỹ xảo trong phim rất nịnh mắt, hầu như không để lộ sạn. Trong khi âm nhạc do John Murphy cùng David Fleming biên soạn bổ trợ hoàn hảo cho những cảnh hành động bùng nổ.
Không chỉ là màn đối đầu giữa Siêu nhân với nhóm quái vật ngoài vũ trụ hay đội ngũ tay sai của Luthor, phim trở nên kịch tính hơn nhờ “trận chiến” song song trên mặt trận truyền thông, mạng xã hội. Cuộc giằng co căng thẳng của các phóng viên trên công cuộc đi tìm sự thật, tìm thấy động lực trong nghề báo, mang sức nặng và sự hấp dẫn không kém các cảnh hành động. Trong khi, những cài cắm về chính trị, nơi công lý và sự thật bị chi phối bởi kẻ mạnh, hay vấn đề xã hội như việc vùi dập cá nhân bằng truyền thông bẩn cũng hiện lên khá sắc nét.
Lois Lane của Rachel Brosnahan xứng đáng được xếp vào một trong những phiên bản ấn tượng nhất từng xuất hiện. Không còn là “bạn gái siêu nhân” đơn thuần, cô là nhà báo can đảm, lý trí và hết mình vì nghề. Những cuộc tranh luận giữa Lois và Clark về vai trò của truyền thông, về lằn ranh giữa lý tưởng và thực tế, mang lại chiều sâu mà ít phim siêu anh hùng hiện nay chạm tay tới.
Trong khi, Nicholas Hoult đã có một màn hóa thân xuất sắc trong vai phản diện Lex Luthor. Sự nguy hiểm của nhân vật nằm ở bộ óc kiệt xuất cùng một cá tính điên rồ, thù hằn tới cực đoan. Hơi đáng tiếc khi âm mưu của Luthor chưa quá đặc biệt, song những gì mà Nicholas Hoult thể hiện hoàn toàn thuyết phục người xem rằng gã trùm công nghệ thù ghét người đàn ông thép tới mất trí.

Nicholas Hoult diễn xuất ấn tượng trong vai phản diện.
Superman mặt khác cũng để lộ một số hạn chế đáng tiếc. Một vài mâu thuẫn được giải quyết khá dễ dàng, trong khi sự xuất hiện của nhiều tuyến nhân vật phụ ở hồi hai khiến chuyện phim hơi rối rắm. Ngoại trừ Mister Terrific, vai trò của Green Lantern hay Hawkgirl hiện lên có phần mờ nhạt.
Cũng vì không đi sâu vào việc giải thích quá khứ Superman, nhiều cảnh phim “quá tải thông tin” khi buộc phải dùng hội thoại giúp khán giả hiểu được bối cảnh. Cách James Gunn dẫn người xem vào thế giới phim một cách hiển nhiên mà không cần diễn giải, dễ khiến những ai lần đầu tiếp cận thương hiệu có cảm giác bị “ngợp”.
Theo ZNews